Theo Chiều Gió Bay

 

Mấy hôm nay Cali trời trở lạnh, xuân chưa kịp tới, hoa vừa hé nụ thì mưa bão dầm dề, nắng vừa chiếu lên thì gió ở đâu bay về đem đến cái lạnh buốt xương. Tiếng gió rít đem lại những cảm giác bất an – tưởng chừng như sẽ bị gió cuốn đi theo cơn thịnh nộ của giông bão. Những lúc đó ngồi ở trong nhà, thưởng thức sự êm đềm của mái ấm cũng là một niềm hạnh phúc.

Chỉ cách đây vài tháng, cơn gió kinh hoàng từ miền xa đã tràn vào vùng nam Cali, nơi có những đồi núi khô cằn vì thiếu nước – Cơn gió làm rung chuyển cả một bầu trời, và điều kinh hãi nhất đã xẩy ra, đó là những đốm lửa theo gió bay đã đốt cháy toàn bộ một số vùng dân cư đông đảo ở trung tâm thành phố Los Angeles, nơi có những hoạt động nghệ thuật và phim ảnh nổi tiếng của nước Mỹ.

Gió đưa lại sự mát mẻ thoải mái trong ngày hè nóng bức, nhưng gió cũng là một hung thần đem đến sự tàn phá ác nghiệt cho đời sống của con người. Dù gì đi nữa, gió vẫn là một yếu tố không thể thiếu cho sự trường tồn của chúng ta nơi trái đất này.

Khi xưa lúc còn nhỏ ở Nhatrang, tôi thường hay lên gác thượng trải chiếu nằm ngắm nhìn bầu trời đêm với những ngôi sao lấp lánh, rồi đi vào giấc ngủ theo tiếng sóng rì rào từ ngoài xa. Tôi mơ đến một thế giới không tưởng của ngọc hoàng, tiên nữ v.v... và rồi khi lớn hơn một chút, cũng thắc mắc trong vũ trụ bao la vĩ đại này không biết có những thế giới sinh động nào khác không. Trong trùng trùng những ngôi sao của vũ trụ, quả đất chỉ là một ngôi sao nhỏ bé nhưng tràn đầy sức sống. Những yếu tố đặc biệt nào đã tạo nên một địa cầu đầy sinh động của con người, nơi dinh dưỡng, sinh sôi nẩy nở muôn loài, từ những loài hữu tình như con người và con vật cho đến các loài vô tình như cây cỏ, hoa trái... trong khi những hành tinh khác dường như ở trong tình trạng hoang phế, không thấy có dấu vết tồn tại của sinh vật. Từ bao nhiêu ngàn năm, vũ trụ vẫn còn là một cái gì vượt ngoài tầm hiểu biết của chúng ta, dù những nghiên cứu không gian đã đạt đến nhiều tiến bộ phi thường.

Sự sống con người theo quy trình của sinh, lão, bệnh, tử từ ngàn xưa cho đến ngày nay chưa bao giờ thay đổi. Sinh ra đời, lớn lên, tàn hoại rồi chết, đó là quy luật của sinh tử mà ai cũng phải trải qua.


Theo đạo Phật, chúng ta sinh ra trong đời sống này qua sự kết hợp căn bản của Tứ Đại là Đất, Nước, Gió, Lửa. Chỉ cần thiếu một yếu tố trong Tứ Đại cũng đủ khiến cho ta không còn sức sống tồn tại. Tứ Đại gồm 4 chất là chất đặc (Đất), chất lỏng (Nước), chất hơi hay không khí (Gió) và nhiệt độ (Lửa).


Riêng với Gió (hơi thở), đó là yếu tố quan trọng nhất cho sự sống của chúng ta. Hơi thở còn thì sự sống còn, hơi thở hết thì không còn sự sống. Khí lưu thông tốt đẹp trong cơ thể sẽ làm cho sức khỏe được thăng hoa, tránh được những tật bệnh và chướng ngại. Ngược lại, khí bị bế tắc sẽ sinh ra bệnh tật, đau khổ cho con người. Trong sự tu tập Thiền của đạo Phật, chú tâm vào hơi thở và xả bỏ những tạp niệm trong tâm là yếu tố căn bản giúp chúng ta làm chủ được chính mình, đưa đến sự an vui hạnh phúc ngay trong những trở ngại và đau khổ.
Chúng con khổ, nguyện xin cứu khổ

Chúng con khổ, nguyện xin tự độ. 

Tới một lúc nào đó, niềm vui và sự đau khổ sẽ được coi như cơn gió thoảng qua, đưa người về chốn yên tịnh của tâm an bình. 

 Khi còn ở Nhật, tôi đã rất thích một bài hát mang tên “Gió” (Kaze) của Hashida Norihiko, không chỉ vì nhạc hay, mà vì lời trong bài rất sâu sắc, làm rung động lòng người. Quả là con người chúng ta sinh ra đời như bước vào cuộc hành trình theo dòng gió cuốn, mang theo những ước mơ của một thời thơ ấu, và khi rời bỏ mái ấm gia đình đi tìm một đời sống mới không khỏi có những lúc đối diện với thử thách cam go, với những vui buồn sướng khổ -  Trải qua bao năm phấn đấu với cuộc đời, lúc lên núi xuống ghềnh, lúc êm đềm lặng lẽ, lúc vui tươi phấn khởi, lại cũng có những lúc lo lắng suy tư – tất cả đến rồi đi đều như giấc mộng, một cuộc hành trình vô định mà sau khi đã trải qua tất cả cũng chỉ là hư vô - có chăng còn lại chỉ là tiếng gió bay xào xạc.

 

Ngọc Bảo

Tháng 3, 2025


https://www.youtube.com/watch?v=9Xerrx8ktEA

Lá ngô đồng bay bay giữa mùa đông

Dừng lại nghe tiếng tỉ tê bên đường

Tưởng chừng tiếng thiết tha mời trở lại

Đâu ngờ chỉ là tiếng gió trên không

 

Ai ai rồi cũng bước vào đường yêu

Rồi mang theo đau thương ít nhiều

Những khi không còn chịu được nữa

Quay nhìn trở lại chỉ buồn thiu

 

Quay nhìn trở lại mong mỏi gì?

Nơi đó chỉ còn gió bay đi

Hãy một mình bước từng bước nhỏ

Không quay đầu, không khóc cứ bước đi

 

Quay nhìn trở lại mong mỏi gì?

Nơi đó chỉ còn gió bay đi

Chỉ còn là những cơn gió thổi

Chỉ còn những cơn gió bay đi…

 

Trần Thụ Ân phổ thơ bài Kaze

 

Create Your Own Website With Webador