
HOÀI NIỆM MỘT ĐÔNG-KINH 1975
Dạo ba mươi tháng Tư những đêm dài mất ngủ.
Bạn bè xớn xác những niềm riêng.
Bỗng chốc nghe hư-vô bọt bèo, ta hận kiếp chim hồng trong cũi nhỏ.
Nhớ chuyện cũ thuở Đông-Du, mới ngày nào còn tươi trong sách sử.
Cơn ác mộng trở về, tô lại hãi hùng chung.
Ta nhớ con dốc quanh co, khuôn viên Tòa Đại-Sứ lạnh lùng.
Hôm ấy hai cánh cổng to, giờ đóng chặt!
Ngoài kia đám đông, bạn bè thân quen chen chúc.
Cố chuyền qua song sắt những thông-hành ký vội:
All countries!!!
Đi chốn nào đây một cõi mông lung?
Những cặp tình-nhân, mới hôm qua hãy còn phong kín, từ mai ta sẽ gọi vợ-chồng.
Ta đau lòng gặp lại em bên kia dốc, ánh mắt u buồn như muốn ngỏ:
"Thân gái dặm trường, anh có hiểu cho không?"
. . . . .
PHÙNG QUÂN
KHÚC LY TAO
Hôm ấy em buồn, ta lao đao
Đi cạnh người yêu em cúi chào
Đã nửa hồn kia giờ chết lịm
Thêm tình đất nước cuộc ly tao.
Đời bỗng bọt bèo như chiêm bao
Bỗng dưng ai nỡ dựng chông hào
Ngàn năm mây trắng bay hờ hững
Se sắt nhìn theo mảnh chiến-bào !
PHÙNG QUÂN
Đông-Kinh 1975.
Create Your Own Website With Webador