ĐỌC LẠI ĐÔI VẦN THƠ

Tuyển Tập DƯỚI LÁ.

 

Có những vần thơ còn mang đậm nét khí khái hiên ngang của một thuở Ta, tráng sĩ hề, gặp thời loạn lạc, của kẻ nặng nợ trên vai một mối tình, mà khi muốn gửi gắm lại đôi lời từ biệt đến người yêu, thì mang mang như tâm sự của Kinh-Kha, một kẻ sang Tần. Bản chất của thi nhân là những kẻ sống với lý tưởng, hay nói một cách khác hơn, chính thi nhân đã lý-tưởng-hóa cuộc đời. Thất vọng, vỡ mộng hay vấp ngã chẳng qua chỉ là những chất-liệu cần-thiết nuôi sống cho những ước vọng kiếm tìm. Bởi thế những kẻ thích sống một cuộc sống vật chất, ham chuộng thực tế, sẽ khó là một thi nhân.

Có lẽ nào đâu, một gã lái buôn trong buổi chợ chiều lại là một Thi-sĩ bao giờ? Chúng ta hãy cùng bước vào Vườn thơ của Trịnh Khanh...

 

PHÙNG QUÂN

Hàng Gió 2010

MỘNG THAY MÙA 

 

Ngọn cỏ gió đùa bay mùa thu
Hai tay ôm kín mộng thay mùa
Tóc em gió lộng về phương Bắc
Một nụ cười thôi đủ ước mơ

Mênh mang tóc dựng chân mày xếch
Gươm đã mài lâu bén lưỡi chờ
Tiếng sáo sang sông buồn quá lắm
Rượu cay sao đắng lưỡi thờ ơ

Cất tiếng cười vang vang dòng sông
Chỉ gươm chia cắt dòng đôi dòng
Mai sau trăng lặn về bên ấy
Ngủ kỹ dùm ta đôi mắt trong

Một nửa đời ôm trời phiêu bạt
Đắng cay này đã trải gần muôn
Mà lúc chia tay còn bịn rịn
Ngàn câu khí khái chẳng che buồn.

 

TRỊNH KHANH

 

 

Tuyển tập DƯỚI LÁ

Ấn hành tại Đông-Kinh 1972