
“ĐỪNG HỎI” - “ Ask Me Not”
- Nỗi Cô Đơn Của Những Sinh Viên Đang Ở Hải Ngoại -
Đây là bài thơ viết cho exryu chúng ta, và cho tất cả những sinh viên đang ở hải ngoại trong ngày 30 tháng 4, 1975.
Đã 50 năm qua, vẫn còn nhớ như in cảm giác hụt hẫng của buổi sáng được tin chúng ta không biết bao giờ mới gặp lại cha, mẹ anh chị em… những người thân thương, ruột thịt. Không biết bao giờ thấy lại được mảnh đất thân yêu mình đã rời xa, mới đây hay đã bao nhiêu năm trước.
Lúc đó chúng ta chỉ còn có nhau, dắt díu nhau, đứng gần bên nhau để chỉ thấy:
Anh mang đất Mẹ trong giòng máu
Nương náu đời nhau Ta với Em
Em mang tiếng Mẹ trong lời nói
Xứ lạ vui buồn Em với Ta
ĐỪNG HỎI
Đừng hỏi vì sao tôi yêu anh
Bởi quê hương đã thật xa rồi
Bởi chiều đông gió nơi đây lạnh
Thương về cố quận, thương cố hương
Đừng hỏi vì sao tôi yêu em
Bởi đời viễn xứ bao ước nguyền
Một thời yêu dấu còn vương vấn
Em giữ đời tôi em có hay
Từ nay mình mãi xa cố hương
Về đâu anh hỡi, cứ mong chờ
Anh mang tiếng Mẹ trong lời nói
Xứ lạ vui buồn ta sẻ chia
Từ nay mình sống trong nhớ thương
Về quê em hỡi, biết bao giờ
Anh mang đất Mẹ trong dòng máu
Ta sẽ cùng nhau bay bốn phương
***
Đừng hỏi ngày sau ta ra sao
Ngày nào ta sẽ về quê nhà
Anh ơi, non nước là anh đó
Làng xóm là em, em biết không
Đừng hỏi từ nay ta đi đâu
Ngày mai ta sẽ về phương nào
Anh ơi ta hãy cùng vui sống
Cứ biết từ nay ta có nhau
Em ơi ta hãy cùng vui sống
Đón hết niềm vui trong mắt nhau.
Lê Thị Hàn
This is the poem written for our exryu, and for all the students who were overseas on April 30, 1975.
Fifty years have passed, and I still remember the desperate feeling of loss on the day of the fall of South Vietnam. When will I see my father, mother, brothers, sisters ...all the loved ones? When will I see my beloved country, the land I just left, recently or many years ago?
At that time, we only had each other, we took care of each other, we stood side by side, only to see:
“You carry our Motherland in the Blood
We shall take refuge in our life, you and I
You carry our mother tongue in your Voice.
Now, here we shall share our feelings, you and I."
ASK ME NOT
Create Your Own Website With Webador