
NHỮNG CÀNH ĐÀO TRONG KÝ ỨC
Dạo ấy tôi chưa hề biết thưởng thức thế nào là vẻ đẹp của cành đào. Tôi nào đâu đã biết phân biệt thế nào là đào kép, đào ta, đào phai ăn quả, đào ghép…! Nào đâu đã biết cái đẹp của cành bích-đào là phải từ thân gốc xù xì, chồi ra những cành nhánh gầy guộc, hay những cành đào thế, có dáng hiên ngang như dáng dấp của người quân tử hoặc những cành đào già, da mốc như rêu cau. Nghe nói cành đào gọi là đẹp, trước hết phải còn tùy ở cái dáng, cái thế của nó. Phần gốc xù xì cho ta cảm giác về sự vững bền của nền tảng, cái cốt cách sương kính của người quân tử, chẳng thế mà người xưa đã nói: "Mai cốt cách, tuyết tinh thần". Những cành và nhánh không nên xum xê quá nhiều, để tạo ra cảm xúc thanh thoát, khoáng đạt. Lúc ấy tôi chỉ thấy cành bích-đào kia sao mà rực rỡ thế, một món quà hiếm quí, đến từ bên kia xa xôi của nửa phần đất nước, đang tưng bừng khoe sắc trong những hôm Tết nóng bức của miền Nam.

Create Your Own Website With Webador